Followers

RSS

About

Chiếc đèn ngày hôm nọ
Có còn nhớ không em
Trong chiều mưa ngày đó
Theo làn gió mà đi

Cũng chỉ là kỷ niệm
Vẫn chỉ là giấc mơ
Chiếc đèn giờ hiu quạnh
Vì người giờ nơi đâu

Như một người điên dại
Bơ vơ lẫn tránh đời
Cố tìm thời gian lại
Chỉ tìm được hư vô

Chiếc đèn giờ thô sơ
Giữa phố thị đông người
Như soi đường từng bước
Trên chiếc nến dịu kỳ

Bước chân không ngừng nghĩ
Tim cứ đập liên hồi
Đôi tay run bần bậc
Đôi mắt nhìn đăm đăm

Hoàng hôn còn bình lặng
Tiếng nói còn thưa nhiều
Người đi còn hiu quạnh
Đường còn vài tiếng xe

Con phố chiều lặng lẽ
Cơn mưa chiều rơi nhẹ
Chiếc đèn giờ trơ trội
Đợi trăng về đêm thâu

Hôm nay và hôm ấy
Cũng một ngày này đây
Nhưng người đâu chẳng thấy
Chỉ còn ta với ta

Ánh trăng vàng hiu quạnh
Ly trà nóng nguội dần
Vụn bánh còn rơi đọng
Hồn còn sầu đâu đâu

Dư âm còn sâu đậm
Em còn nhớ gì không
Cơn mưa chiều vội vã
Ánh mắt nhìn xa xa

Thời gian dần cách biệt
Bóng dáng của ngày xưa
Căn phòng giờ xa lạ
Không gian sao lạnh lùng

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Lữ Hành

Ta ngồi đây mà người nào biết được
Hạt mưa rơi cô đọng cõi lòng
Chân bước nhẹ bên nẽo đời eo hẹp
Quán vắng chiều lạnh lẽo tàn canh

Ta nhìn quanh cảnh tình hiu quạnh
Nghe tiếng ai mỗi lúc mỗi phai dần
Ta bâng khuâng ngày ấy còn không hỡi
Lá mùa thu rơi rụng những chiều về

Nếu ngày mai người về phương trời lạ
Khi lá hoa rơi rụng buổi chiều tà
Và hoàng hôn khi phai dần tắt lịm
Có nghe buồn lạnh lẽo bờ vai

Biết khi nào người nhìn về phương ấy
Đời cô liêu vĩnh viễn theo dòng mây
Ai ở đây ta xin người lên tiếng
Để không gian còn chúc yên lành

Ta mong ngày trời tan mây tạnh
Gió phương xa mát lạnh gọi về
Nơi bình yên chốn nào như xa lạ
Dẫu phong ba xin hãy nhớ ngày về

Ta trở lại trên đường xa nắng đổ
Mang giấc mơ làm hành lý vỗ về
Mong đường xa xuôi dòng nơi đất mẹ
Phút gian nan không nản bước lữ hành!




  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Hiện thực

Đã qua hết đêm dài trong giấc mộng
không còn gì đọng lại giữa dư âm
bước thênh thang bên một quán vắng
tách cà phê sao đắng hơn mọi ngày

Điếu thuốc tàn của những người khách lạ
khói bốc cao như sương trắng trong đêm
tay xua gạt bao làn khói độc
Thấy mắt cay giọt lệ đọng đầy

Nuốt một ngụm thấy cõi lòng man mát
phút đam mê tan nát tự bao giờ
bên đường phố xe vẫn còn đang kẹt
thật qua rồi bóng dáng người hôm qua

Tách cà phê theo đó cạn dần
tôi lặng lẽ bước chân hiu quạnh
trong căn phòng chỉ toàn bóng đêm
không một khe để soi sáng đời

Tôi bàng hoàng nuốt từng ngụm nước
bậc đèn lên với ánh sáng lờ mờ
mượn bút mực viết vài dòng tâm sự
Phút u buồn đơn lạnh hỏi vì sao?

Tôi không muốn đời mình theo dòng trắc trở
sẵn lối đi trong nghịch cảnh trái ngang
chỉ muốn lòng tự mở vòng khổ ải
tạo lối đi riêng trong suốt quãng đường.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Tâm sự người say

ngồi giữa phố xá đông người qua lại
tôi và bạn hai con người điên dại
tay nâng ly tiếng cốc nổ vang rền
ta cùng nhau rót đầy trên chén đắng

ly rượu cay tôi rót thật đầy
uống cho cạn như nuốt buồn trong nỗi nhớ
chén rượu vơi ta rót thêm chén nữa
tình nghĩa cạn rồi không rót lại được đâu

bạn kể tôi nghe về cuộc đời hiu quạnh
tôi lặng im thốt tiếng chia buồn
uống đi bạn khi rượu còn nóng hỏi
rượu nguội rồi như lòng bạn đã lạnh băng

tôi kể bạn nghe về thú đam mê trầm lặng
bạn bật cười hai đứa cùng bắt tay
tôi một xị bạn cũng đã một chai
còn lai rai ta còn câu đối ẩm

ly rượu cay nhưng lòng đầy mật ngọt
ly rượu cay ta cùng uống cùng say
người say có lối nghĩ của người say
ai không hiểu mặc đời ta không bận

uống đi bạn tôi đã rót thật đầy
ta đã say nhưng thật sự ta muốn say
nhưng không say vì vài chén rượu cay
mà ta say cho cảnh tình đơn độc

ta không khóc và bạn cũng đừng cười
ta đang vui bạn có hiểu ta vui
cạn một ly rồi ta thêm một tách
rót đam mê uống cạn cho rồi

rồi một hồi khi túi tiền cũng cạn
tôi và bạn hai đứa mỗi con đường
biết ngày mai ta có cùng bàn tiệc
biết ngày mai ta sẽ uống cùng ai.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

Ngại ngùng

Màn đêm buông thả xế chiều không ngoản mặt
gió vu vương mát lạnh chốc tan tành
máu tuần hoàn sôi sục cả châu thân
nghe tiếng ai ríu rít giữa muôn trùng

Ngóng trong đêm dong dũi đôi mắt bơ vơ
luôn dày vò ngày đêm không ngủ được
niềm sầu lặng từng ngày nghe cay đắng
muốn thốt ra lời nói thật của tâm tư

Lòng chờ đợi biết đâu mà hy vọng
nghịch cảnh lòng bao phủ bởi màn đêm
làm gì đây khi mà lòng lên tiếng
khi trăm dao đe doạ nổi niềm riêng

Sao mà cứ chìm trong vòng lẫn quẫn
tiếng yêu em nặng cả ngàn cân
ơi những ngày điên cuồng mong đợi
bám theo mình trong lúc chọn lời yêu

Thật lòng anh không muốn như vậy đâu
nhưng sự thật vẫn là trớ trêu
anh đã yêu trong vòng đời lao lực
sức đã tàn mong chết liệm niềm yêu thương.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS